Niềm tin và hi vọng

28/09/2021 19:35:00

Kính tặng các Bác sĩ, Điều dưỡng, Tình nguyện viên điều trị người bệnh COVID-19 tại Bệnh viện Đại học Y Dược TPHCM:

“Họ ngợi ca: những thiên thần áo trắng
Tôi gọi thầm: Hi vọng và Niềm tin
Nơi ngày đêm những khối óc, trái tim
Đối mặt tử thần để giành sự sống

Nơi cấp cứu những bệnh nhân COVID
Được khoanh vùng nghiêm ngặt nhiễm lây
Nơi thời gian tranh thủ từng giây
Nơi ranh giới chẳng rõ ràng chết, sống

Có ông lão nằm như bất động
Tất cả đều phó thác người trông
Hơi thở, miếng ăn, tiêu tiểu mặc lòng...
Điều dưỡng, tình nguyện viên - Những bàn tay nhân ái

Bảy mấy tám mươi rồi mà đều như thơ dại
Không được dời chiếc dây thở ô-xy
“Vệ sinh ư? Ông đừng có ngại gì
Có tã lót, rồi con sẽ dọn!...”

Có gì đó cay cay, cồm cộm"
"Ông chẳng muốn làm vất vả con đâu!
Khuôn mặt kín che, nhoè trắng một màu
Máu mủ ruột rà, cháu con chắc đã...?"

Thức trắng suốt đêm, luôn tay vất vả
Cấp cứu, tiêm truyền, theo dõi bệnh nhân
Chăm sóc, kiểm tra, hướng dẫn ân cần
Từng suất cơm ăn từng ly nước uống..

Bác sĩ đến là niềm vui lớn
Thăm hỏi từng người, căn dặn động viên
Thắc mắc, lo âu được giải toả liền
Bàn tay vỗ lưng mà truyền như luồng điện...,

Xuất viện mừng vui nhưng lòng lưu luyến
Những con người được sánh với thần tiên
Mắt dõi theo những áo trắng dịu hiền
Tôi gọi thầm: NIỀM TIN VÀ HI VỌNG”.

Lời thơ: Người bệnh Đỗ Văn Tân

Các tin đã đăng