[Kỷ niệm Ngày Quốc tế Điều dưỡng 12/5] Thương gửi những thiên thần thầm lặng
12/05/2022 15:30:00
Thời gian là thước đo vô hình nhưng chính xác vì nó ghi dấu được tất cả những trải nghiệm và kỉ niệm, những câu chuyện mà bản thân tôi có được trong quá trình gắn bó với màu áo trắng. Thấm thoát đã 8 năm trôi qua, không quá dài nhưng cũng đủ để giúp tôi trưởng thành hơn và trân quý hơn công việc của mình.
“Điều dưỡng” - Hai từ thật ngắn nhưng diễn tả đầy đủ và chân thật nhất ý nghĩa của nghề. Và tôi xin được gọi những người điều dưỡng với một cái tên thân thương hơn nữa “Những thiên thần thầm lặng”. Hầu hết thời gian của chúng tôi đều ở bệnh viện nên tôi lại thích dùng những từ ngữ gần gũi và nhân ái nhất dành cho nghề nghiệp của mình là công việc chăm sóc người bệnh. Không phải đơn giản vì thích hay tự đề cao nghề điều dưỡng mà bản thân tôi cảm thấy rất tự hào và trân quý công việc này, với tôi nghề Điều dưỡng không đơn thuần là một nghề nghiệp mà nó còn là cả sự hy sinh, tận tụy, cống hiến cả thanh xuân, tuổi trẻ, đôi khi là sức khỏe nữa. Vì bản thân tôi thấu hiểu chân thực nhất sự mệt mỏi và vất vả được giấu kín sau ánh mắt vui vẻ hay nụ cười của bản thân, đồng nghiệp. Vì so với những người khác được sum vầy bên gia đình trong những ngày Lễ Tết, thì chúng tôi, những người mang sứ mệnh chăm sóc và bảo vệ sức khỏe cho người bệnh vẫn đang ngày đêm cận kề bên người bệnh của mình - những người đang phải gánh chịu sự mệt mỏi, đau đớn về thể xác lẫn tinh thần. Đôi khi chỉ đơn giản là mang đến những liều thuốc, sự sẻ chia qua cái nắm tay, ánh nhìn; đôi khi là sự tất bật, bỏ qua những bữa ăn để cùng nhau hồi sức, cấp cứu cho người bệnh khi họ đang phải đối diện với ranh giới sự sống và cái chết. Tất cả những gì đã, đang và tiếp tục làm đó, chúng tôi chỉ mong chứng kiến người bệnh của mình hồi phục và khỏe mạnh hơn mỗi ngày, đó đã là niềm vui và hạnh phúc lớn lao rồi.
Nhân ngày Quốc tế Điều dưỡng, thầm chúc cho các anh chị đồng nghiệp, những người kế thừa và duy trì tinh thần Florence Nightingale bên ngọn đèn dầu thức canh giấc ngủ cho từng người bệnh, sẽ luôn giữ được ngọn lửa yêu nghề, hết mình vì người bệnh. Cảm ơn công việc của chúng ta và thật lòng biết ơn người mẹ tinh thần của ngành Điều dưỡng thế giới - Bà Florence Nightingale, để hôm nay chúng ta được khoác trên người một màu áo đầy ý nghĩa.
Mỗi năm đến ngày này, tôi lại một lần nữa tự hứa với bản thân sẽ luôn cố gắng nhiều hơn để hoàn thiện bản thân, nâng cao trình độ và giữ vững tinh thần, sức khỏe, trở thành một công dân có ích, cống hiến hết mình cho xã hội, xứng đáng với một nghề nghiệp mang tên nghề Điều dưỡng, một nhiệm vụ vô cùng cao cả và thiêng liêng.
Điều dưỡng Võ Thị Bích Trâm - Khoa Nội Tim mạch
Các tin đã đăng
- Nơi hồi sinh những thiên thần bé nhỏ(18/05/2022)
- Chương trình chia sẻ về công tác đào tạo nội bộ(12/05/2022)
- [Kỷ niệm Ngày Quốc tế Điều dưỡng 12/5] Nơi tuyệt vời để người điều dưỡng vươn mình phát triển(12/05/2022)
- [Kỷ niệm ngày Quốc tế Điều dưỡng 12/5] Nhọc nhằn nghề điều dưỡng phòng mổ và niềm hạnh phúc vỡ òa khi người bệnh được cứu sống (12/05/2022)
- [Kỷ niệm Ngày Quốc tế Điều dưỡng 12/5] Sống tích cực và yêu thương mỗi ngày(12/05/2022)
- [Kỷ niệm Ngày Quốc tế Điều dưỡng 12/5] Câu chuyện về lớp học “Sơ sinh”(11/05/2022)